[TNPTLGN] Phiên ngoại: Ngày 8/3 đặc biệt nhất.


Mãn Nguyệt Thâu Tâm hệ liệt

 

Tiểu nam phi, ta lại gặp ngươi

 

Phiên ngoại: Ngày 8/3 đặc biệt nhất.

 

Nguyên tác: Cuachua – Trường Tuyết hồi kí

Trong truyện có cảnh H, trẻ em dưới 18 tuổi không nên vô xem. Xin hết!!! 

***

Ta là Từ Trường Tuyết, thiên hạ đệ nhất sát thủ, là ác mộng của bao nhiêu kẻ trong thiên hạ nhưng trong mắt nàng ấy, ta cũng chỉ là một người chồng bình thường mà thôi. Nếu như thân phận ta có chút đặc thù nghề nghiệp “ vừa máu lạnh vừa hái ra ngân lượng” như lời vợ nói thì chính nàng ấy còn đặc biệt hơn cả ta. Vợ ta chính là mang một thân kim mệnh chi tử vạn năm mới xuất hiện, là tam tiểu thư của Mộ Dung gia tộc, tính cách thì rất quái, nắng mưa thất thường, hận lâu thù dai số một mà ta từng gặp. Nhưng cũng chính tính cách tự do, phóng khoáng không kiêng nể ai của nàng đã khiến cho kẻ đầu gỗ như ta nhận ra tình yêu là như thế nào, nhân sinh là cái gì, mộng tưởng là sao? Kiếp này gặp được nàng thì chính là nhân quả từ trước mà như lời nàng nói chính là kiếp trước nàng nợ tình ta nên kiếp này phải vác xác đi giả nợ.

 

Lại nói đến lão bà chính là tú bà của Mãn Nguyệt Thâu Tâm – thanh lâu nổi tiếng nhất tam quốc. Theo lời của lão bà thì đó là mỏ vàng chứ không sai. Nhưng ta biết đằng sau cái vẻ háo sắc thành mệnh, hám tiền hơn lão công thì nơi đó chính là nơi để nàng tưởng niệm đến cái gì gọi là thế giới mới, nhân quyền bình đẳng… Khi nghe nàng và các tỉ muội quái tính trong lâu nói đến họ xuyên hồn qua đây, toàn thể nam nhân chúng ta được phen sững sợ trước sự thât vô cùng phũ phàng~~

 

Các tỉ muội của nàng trong Mãn Nguyệt lâu cũng rất quái tính, đặc biệt là cái vị nhị thư kí – phu nhân của Ngân Phong huynh, mấy tiểu muội Kỳ Nhi, Tử Dương và cả Minh Châu nữa. Đám đàn ông chúng ta đã không biết bao lần bị các nàng ấy đá ra khỏi phòng  vì cái tội dám cãi lời vợ. Quả thật ta, Ngân Phong huynh, Hàn huynh, Nhất huynh và Hiên Viên huynh  đều cho rằng các nàng ấy thật rất giống nhau về cái khoản hành hạ người khác cho nên nếu có ai muốn lợi dụng các nàng đặc biệt là trùm sò vợ ta và Độc Cô Thảo thì chỉ có mấy từ: “ Hôi diệt phi thân”… Thêm vào nữa, các nàng còn có một sở thích mà chính sở thích này đã khiến cho ta và Hiên Viên huynh phải hối hận cả đời – đó chính là cuồng Độc Cô đến chết~~

( nếu muốn biết thông tin Độc Cô là gì, xin mời qua nhà Zổ để biết thêm thông tin: Bán Hủ xuyên không)

 

Hôm nay cũng là một ngày đối với ta vô cùng đáng sợ. Mặc dù là sát thủ dù kề đao vào cổ ta cũng không nhíu mày nhưng chỉ cần Tử Như cười mỉm một cái là ta cảm giác chân mình nhũn ra, ngó ngó ra sau lưng nàng ấy xem có gì đi phụ kèm hay không. Lúc này đây ta đang cùng Minh chủ võ lâm và vị Cổ vương băng sơn lạnh lùng mà đi nghiên cứu cái mà các nàng gọi là bó hoa!!! Quả thực đối với Như nhi, ta cũng chỉ cố và cố mà thôi, chứ không thể phụng bồi cái gọi là nghệ thuật gì gì đó của nàng.

 

 

… “ Tuyết huynh, ta xem cái này thật khó rồi. Từ nãy đến giờ ta thực sự không biết nên chăng cái hoa này như thế nào?” Phong huynh thở mạnh một hơi, có lẽ so với việc đánh nhau, công việc này quả thực muốn bức người ta phát điên mất.

 

“ Ta xem, chuyện này nên bí mật nhờ ai đó thôi. Từ sáng tới giờ ta với huynh bị họ nhốt trong này làm cái gọi là kết vòng hoa thực sự muốn điên mất” Ta chán nản vứt mấy cánh hoa nát bét trong tay xuống, cảnh tượng xung quanh thật thảm bại mà~

 

Hiên Viên huynh vẫn không nói năng gì, vẫn rất chăm chú chằng chằng buộc buộc mấy cành hoa mặc dù nó giờ đã tàn tạ thê thảm vô cùng~~

 

“ Ta xem lần này các huynh nên có biện pháp khiến cho các nàng ấy vui lên đi, tốt nhất là cho nàng mang thai thì thiên tính  mẫu tử sẽ khiến cho các nàng ấy bớt quậy như Thảo nhi thôi” Lãnh Ngân Phong chán nản, nhìn xung quanh, hắn thật thấy có chút hãi hùng nếu như bọn họ đang đứng nghe trộm bên ngoài. Tính cảnh giác của anh minh chủ rất cao nhưng hôm nay các chị em đang hội đồng đánh chén với bài bạc nên phần trăm đó sẽ không có nhiều đâu.

 

“ Ta đâu có thể như huynh chứ, Tử Như thật sự rất nguy hiểm trong chuyện đó. Đừng nói là thực hiện, nếu mà nàng ấy không đồng ý thì còn lâu huynh mới có thể ở cùng phòng với nàng ấy. Ta xem trước tiên nên giải quyết chỗ này rồi tìm người giúp đi”

 

“ Ý của Tuyết huynh rất đúng, tuy Kì Nhi không nói gì nhưng nếu như không theo ý nàng thì nàng sẽ không còn yêu thích ta nữa. Không được, lão bà là trên hết” Hiên Viên Hạo quả nhiên tình thâm vô cùng, có thể nói là mọt anh chồng mà vợ chỉ đâu đánh đấy không dám ho he. Cả hai đấng nam nhân kia mặt đen lại nhìn một người nào đó vẫn đang tiếp tục công việc làm nghệ thuật vô cùng khó khăn kia mà khẳng khái cảm thán: Thê nô rốt cuộc vẫn là thê nô~~~

 

Bỗng nhớ lại ngày này năm trước, khi đó chúng ta vẫn chưa cử hành đại hôn. Cả ta và Hiên Viên huynh đã bị vợ chồng của cái tên mà giờ đang cầm cầm soi soi mấy tờ giấy xanh đỏ kia quay như quay dế, đã thế lại … lại còn bị bắt… làm cái chuyện đáng đâm đầu xuống hố mà chết cho xong… Aaa, tại sao chứ….

 

Cục diễn cuối cùng giữa các đáng nam nhân anh minh thần võ này chính là lại cặm cụi bó bó đống hoa hồng để tối tặng cho các tỉ muội trong lâu. Ngoài cửa chỉ thấy một nữ nhân khuôn mặt xinh đẹp nhưng lạnh lùng. Không biết nàng ấy nghĩ gì chỉ cười nhẹ một cái rồi quay lưng phóng thẳng đến Tử Dương Uyển…

 

***

Cuối cùng sau khi bị toàn bộ các nàng trong Mãn Nguyệt lâu chiếu tướng cả buổi, hành hạ đủ câu về đống vòng hoa kia, rốt cuộc ta cũng có thể xem như toàn thân mà về nghỉ trưa. Lúc này mấy nàng kia đang chơi cái gọi là tá lả, xem ra Tử Như sẽ không về phòng đâu. Lặng yên tưởng nhớ lại hình bóng giả nam nhân của nàng lần đầu mới gặp, quả thực rất thú vị.

 

“ Chồng đang nghĩ gì đấy? Không phải tơ tưởng đến mĩ thụ nào chứ” Tử Như đột nhiên xuất hiện bên giường,lên tiếng hỏi.

 

Ta choàng tỉnh, bất ngờ khi bản thân là sát thủ nhưng lại không phát hiện ra nàng đã vào phòng. Nhìn khuôn mặt tuyệt mĩ của tiểu nhân nhi trước mặt, ta thầm nhủ bản thân thật quá may mắn đi. Kéo thân hình động lòng người của nàng vào lòng, ta thì thầm nói:

 

“ Là tướng công đang nhớ đến cái tên tiểu tử tên là gì gì Như Vũ ấy. Tiểu Cua, nàng không phải đang ghen tức đó chứ?” Tiểu Cua là tên thân mật mà Tử Như bắt ta gọi khi chỉ có hai người. Nàng nói cái tên đó gợi cho nàng rất nhiều kỉ niệm, nên nếu ta muốn nàng nhớ tới thì hãy gọi tên đó. Tử Như nằm trong lòng ta bỗng xoay người lại, cặp mắt ưu mĩ khẽ chớp chớp câu dẫn người, hơi thở mềm mại phát ra những âm thanh từ tính khiến cho ta dục hỏa bốc cao, chỉ thầm nghĩ“ Đúng là yêu tinh hại người mà”:

 

“ Hảo tướng công, thật ra thiếp cũng đang tưởng nhớ… a… chàng thật là…” Hai tay ôm chặt lất eo nàng, bàn tay ta bắt đầu lần mò vào bên trong áo. Cảm nhận được nhân nhi trong lòng đang hết sức vặn vẹo cơ thể, làn da non mịn, trơn láng của nàng càng khiến cho thân dưới căng tức. Ta khẽ phả một luồng khí nóng rực vào tai nàng nói nhẹ:  “ Tiểu Cua, sinh cho ta hài tử nhé” rồi không nhịn được cắn nhẹ lên dái tai non mịn trắng muốt đó. Chỉ thấy nhân nhi trong lòng ư hử một tiếng, coi như đã đồng ý, lần này không thành công dứt khoát không có cơ hội, ta bèn sử dụng hết tuyệt kĩ, sức lực mà công thành đoạt đất.

 

Ngoài trời không khí có đôi chút lành lạnh nhưng trong phòng lúc này hương sắc đầy phòng, kiều diễm vô cùng. Nhìn tiểu nhân nhi dưới thân, ta thực sự không kiềm chế nổi bản thân. Đôi môi nóng bỏng, bàn tay và thân hình như có lửa mạnh mẽ ma sát thân hình động lòng người đó, từng tấc trên cơ thể nàng đều mang ấn kí chỉ thuộc về mình ta, cuối cùng đã đến lúc thực hiện ý tưởng kia rồi ~~

 

Màn trướng lay động, hai thân hình như quyện lại làm một với nhau, suốt đời suốt kiếp không tách rời, khung cảnh nóng bỏng đến đỏ con mắt. Ngoài cửa lúc này là mảng trời trong xanh, ánh nắng nhẹ dịu trong không khí thoang thoảng mùi hoa cỏ thơm ngát, thật sự trong sạch vô ngần.

 

***

 Tối hôm đó, Tử Như nhà ta lên công bố kỉ niệm ngày lễ của tỷ muội, tặng thêm cho chị em một bài hát tuy ta không hiểu nó nói về cái gì nhưng giai điệu vô cùng nhẹ nhàng cùng với cái thứ mà nàng gọi là đàn ghita đánh lên nhưng âm thanh trong trẻo thật hết sức thi vị, dụ người. Khi ta đến bàn của đám nam nhân thì thấy Phong huynh vẻ mặt ủ dũ, dường như có chuyện gì đó mà chắc chắn do vị phu nhân của huynh ấy gây ra. Khẽ đưa tay vỗ nhẹ lên vai, ta nâng chén rượu trong tay, nhẹ giọng nói:

 

“ Hôm nay chúng ta đã vất vả rồi, kính các huynh đệ một ly”

 

“ Thật sự là bức người mà, Minh Châu nhà ta từ mấy tháng trước đã lo đến mấy cái ngày này rồi bắt ta làm theo. Thật sự là vô thiên vô pháp” Tiểu Hoa khẽ đặt chén rượu, uể ải nói.

 

“ Dù sao Tử Dương vui vẻ là tốt rồi, có mệt chút nhưng thấy nàng vui như vậy cũng không uổng” Đỗ Nhất khẽ nói, trong đó pha chút yêu thương sủng nịnh vô hạn nhìn bóng áo tinh nghịch trong đám mĩ nữ đằng kia.

 

Tất cả mọi người không hẹn nhau mà cùng nghĩ ra bóng hình yêu thương in đậm trong tim, nhìn các nàng đang vui vẻ cắt bánh, thi hát thật là cảnh tượng chốn đào nguyên.

 

“ Có lẽ quen các nàng là một duyên phận mà cả cuộc đời này chúng ta đã thỏa mãn rồi” Phong huynh nhẹ nói một câu nhưng hàm chứa ngôn từ vạn tả, tâm tự của mọi người đều ở trong đó.

 

Nhìn bóng áo tím và áo xanh tiến đến, ta nhẹ lắc đầu cười sủng nịnh mà nói:

 

“ Xem ra chúng ta còn có chuyện cần làm rồi”

 

Mọi người tươi cười vui vẻ, bên cạnh ai cũng có bóng hồng nhan tri kỉ của riêng mình, cuộc sống thực ra chỉ cần thế là đủ, nhân sinh cũng chỉ là đoạn đường nhân quả mà thôi. Có duyên mới có phận, có yêu thương mới có hạnh phúc, dù là ngắn ngủi hay chờ đợi vạn năm cuối cùng vẫn là tâm ý tương thông, trong mắt người có người kia, mãi mãi là của nhau.

Ta nhớ đến một câu nói:

          “ Hữu duyên thiên lí năng tương ngộ,

          Vô duyên đối diện bất tương phùng…”

 

Ngẫm lại, bản thân đã đạt được điều mà vạn người mong muốn, đó chính là tâm ý tương thông, là hữu duyên từ vạn năm trước. Tử Như, ta cảm ơn nàng~~~  

 

Đêm hôm đó, không giống như mọi đêm, mức cuồng nhiệt của các ông chồng có vẻ bốc cao hơn bình thường với minh chứng là đèn của các khuôn viện được tắt rất sớm đặc biệt là ba nơi: Tuyết Phong các, Thảo Phong các và Nguyệt Ảnh Băng Lâu là sớm nhất.

 

Ngoài trời, gió lộng thổi, từng ngọn cỏ phả đến luồng không khí mát mẻ vô cùng. Trong một đình nghỉ mát có hai thân ảnh một tím một trắng khẽ cười nhìn về bốn phía trong lâu. Hom nay là một ngày đặc biệt, các tỷ muội cũng đã rất cố gắng nên món quà này dành tặng lại cho chị em, hi vọng với chị em mỗi ngày đều là ngày 8/3 như thế này, luôn tươi trẻ, xinh đẹp hơn.

 

Nữ tử áo trắng nhìn hai thân ảnh nam nhân đi đến cười mỉm nói:

 

“ Xem ra có hai người cũng đang rất nóng vội a~~ Tử Dương, chuyện hôm nay cứ coi như tặng cho các chị em một món quà ý nghĩa, các bảo bảo sẽ sớm ra đời thôi. Chúc em 8/3 vui vẻ, Đỗ Nhất huynh đến rồi kìa”

 

Nói xong nữ tử áo trắng phi đến bên cạnh một nam nhân rồi cùng quay về Lệ Phong các, chỉ còn lại hai bóng người ở đình, nữ tử khẽ ngáp một cái rồi cũng được nam nhân kia khuân đi.

 

Hi vọng mỗi chị em trong chúng ta đều có thể mỗi ngày sống đều là nững ngày vui vẻ, khoái hoạt nhất~~

 

Happy woman day^^

About cuachuadtp

Thời gian trôi qua, khi tất cả những thứ tươi trẻ biến thành một cái gì đó cũ kĩ, già yếu, người ta mới nhận thấy rằng... tất cả những điều đó chỉ là những chiếc lá của cái cây kí ức, một khi lá bay đi, sẽ chẳng bao giờ có thể trở lại được...

Có một phản hồi »

  1. Pingback: [ Mãn Nguyệt thâu tâm hệ liệt] Update « Mãn Nguyệt Thâu Tâm

  2. cảm ơn tỷ
    muội có thể thành tâm chân chính nói một câu
    mong ước lớn nhất cuộc đời muội bây giờ chính là các tỷ muội chúng ta được như trên
    P/s HVH tạm tha cho ngươi đó xem như cũng có lòng hừ

    Trả lời
  3. Oa, đã đc hai cái phiên ngoại 8/3 rồi, thật là hay quá đi, toàn dịp đặc biệt thôi… Hé hé

    Cua ơi, thế chừng nào em mới đi ra ngoài chơi, và, em có cho tỉ ló mắt trong truyện không?

    Em ơi, tỉ đâu có nói nhiều đến thế đâu, những 3 câu dài đằng đẵng…

    Mau mau ra chương mới em nhá…

    Trả lời
    • tỷ ơi, chương sau muội đi tiếu ngạo giang hồ tìm mĩ nam rồi!! Còn gặp tỉ hở, chắc phải khi em truy đuổi tên nam 9 đến Tuyết Sơn thì gặp tỉ đang quyết đấu với một ác nhân, cứ vậy đã^^

    • Ẩu, tỉ có lên Tuyết Sơn nữa hở, sao tỉ xuất hiện ở nhiều nơi trong nhiều truyện thế nhể? Nếu vậy truyện của tỉ sẽ phải dài lắm lắm….

      Nhưng không sao, tỉ bon chen mừ =))

  4. ê? phiên ngoại chỉ là cảnh H của vợ chồng thôi hả????????????

    Trả lời

Gửi phản hồi cho Zổ Hủy trả lời