Mỹ nhân hiện đại, yêu nghiệt vương gia
Chương 5: Cổ đại sóng 3G vẫn …full như thường!!!
Tác giả: Cỏ xanh thơm mát
*****************************************
“Thương các kon khỉ nhà ngươi!!!@#$$#$%#$&$”
Uất ức vì bị đè ép, đau thương vì là một kiều nữ hiện đại tràn đầy tươi trẻ vẫn bị ăn tươi nuốt sóng mấy trăm lạng bạc…. Hu hu, rồi…rồi…giờ thì nàng đã hiểu thuốc fucaca diệt… à quên, cái gì gọi là “lai giả bất hiện” rồi…
“Mĩ nhân a, sao nàng lỡ “vù hoa đập liễu” như vậy? Nàng làm ta đau lòng muốn chết a a a…?”
Một chất giọng ai oán vang vọng đánh ầm ầm vào cái đầu đang bận tự kỉ khiến ta run lên từn chặp… Thật quá… quá hại người mà!!!
[Cỏ: ừ ta biết***ngoáy tai/ TN: trừng mắt nhìn***bộ không phải hắn do ngươi tạo ra à???/ Cỏ*chắp tay*mô phật, không tức thị sắc mà sắc tức thị….sắc, bần tăng chỉ bỏ lòng tốt ghi nhận lại sự việc thôi à***lắc nhẹ đầu/ TN: tức điên đến xỉu lun….]
Hức hức, được rồi!!! Lão thiên a, nàng thừa nhận lúc nàng còn tại thế nàng là kẻ không ra gì, khi thầy diệt bạn…ủa. có đâu ta, nàng cũng ngoan lắm chứ bộ, thì …chậc, chậc…cũng chỉ có trêu chọc thầy cô chừng… mấy trăm lần gì đó, hoán đổi cửa nhà WC của giáo viên khiến các cô giáo khóc thét cùng các thầy đỏ mặt=.=…. Thì cũng nhờ đó mà mấy ổng sung sướng đến chết thế mà còn dám mắng người khác…. Bỏ qua vụ đó, thì nàng cũng đâu có làm gì đâu ngoài việc tuyên truyền đam mỹ đến một cảnh giới thần tượng khiến hầu hết sinh viên khóa nàng ra giang hồ “đoạn tụ”, dụ dỗ mấy em đẹp zai hotboy trong trường chụp ảnh sex với nhau… à nhầm, chụp ảnh nghệ thuật quảng bá cho cuốn tổng hợp “1001 thuật phòng the” do ta làm chủ biên… Đó đó, cũng chỉ có mấy việc cỏn con, thế mà tại sao ta phải sống cảnh xa xứ thế này hả zời???
[Cỏ + ông zời: ngất xỉu tập thể/ Vương mẫu*nhảy sổ ra* có băng HD nào hay không send cho ta*mắt sáng lấp lánh]
…. “hey. Slow it down whataya you want from me,
Whataya want from me
Yeah, I’m afraid whataya want from me
Whataya you want from me
… Just don’t give up I’m working it out
Please don’t give in, I won’t let you down
It messed me up, need a second to breathe…”
Lời bài “ Whataya you want from me” của chàng tiểu thụ Adam Lambert vang lên khiến ta lại lần nữa cảm thấy choáng váng quay cuồng. Dò ra âm thanh của con Iphone SGS yêu quý, ta vừa tiến lại vừa ngó quanh phòng. Chậc, thiệt là may mắn a!!! Thì ra lão già kia đã tít đi đâu nhất, tiểu yêu nghiệt cũng mất tăm. Lò dò mò cái túi LV chính hiệu Made in China mới sắm, càng ngày ta càng cảm thấy không hiểu gì!!! Lôi em yêu từ trong ngăn túi ra, ta cảm thấy muốn khóc một trận. Nhìn em yêu sáng nhấp nháy loạn lên, màn hình siêu lóe hiện lên hàng chữ số những tận… 1, 2,….18 chữ số….Amen ơi, thánh ala ơi, chúa Jesus à, phật tổ đáng kính…. Sao ở cổ đại những tận hàng nghìn năm về trước vậy mà….sóng 3G vẫn cứ full tới tấp vậy là sao hả zời???
[Cỏ*lắc đầu*hỏi Diêm vương tỷ tỷ* có thể cho muội gặp ngài Steve Jobs hỏi chút chuyện được không???***mắt sáng long lanh/ DV tỷ tỷ***lắc đầu***ngươi hỏi muộn rồi, hắn ta vừa được Thiên đế vời lên phong chức sáng chế chân nhân, giờ cư ngụ ngay sát Nhất Thanh điện để mắc đường dây kìa!!!]
“ Yeah, it’s plain to see…
That baby you’re beautiful
And it’s nothing wrong with you…
It’s me, I’m a freak … yeah…
But thanks…”
Liều vậy!!! Tự thôi miên bản thân là chả có quái gì là sợ cả, ta nhấn nút nghe trên màn hình, cất giọng nói đầy yêu kiều đến nỗi nổi hết cả da lên:
“Alo, Tuyết Nhi xin nghe, xin hỏi ai đang ở đầu dây bên kia vậy ạ???”
…
1s…
5s…
10s..
“Kon mẹ đứa nào dỗi hơi thích nháy máy bà vậy hả??? Có thích bà cho biết thế nào là “gậy ông đập chết ông” không?” Ta tức khí quát ầm vào máy… @#$%^$$^$#%$%^, đúng là số bò đá, mà không phải là số chó cắn… mà đúng là mình chết vì bj chó cắn mà, hức hức….
… “Ta cứ tưởng là gọi nhầm cho kẻ khác. Thật không ngờ ngươi có thể luyện được cái giọng kinh tởm đến nhường đó. Không quả là hai kẻ bệnh thần kinh nhà ngươi tạo lập hiện trường giả rất tốt bằng chứng là kẻ vô sỉ như ngươi”…
Một âm thanh thanh thoát vang lên khiến người ta liên tưởng đến một tiểu mĩ nhânđáng yêu xinh xắn. Bất quá, đấy là do phản ứng phụ trợ có liên quan đến cảm giác không được nhạy lắm của một số kẻ ngây thơ hơn cả kon nai tơ còn bổn tiểu thư đã quen chinh chiến nam bắc thì còn lạ quái gì cái giọng của kẻ đầu têu ra tất cả chuyện này – Diêm Vương mĩ nữ tỷ tỷ Nguyệt Nương. Cố lôi đống đối nhân xử thế mà lão cha ta đã nhồi vào đầu ta như nhồi vịt, ta cười giả lả vào trong điện thoại:
“ Tỷ tỷ, nghe được giọng của tỷ khiến cả người muội cảm thấy đã tìm dược đường ra cho mình rồi!!!” Cố gắng không bộc lộ bản chất tiểu nhân vô sỉ ra trước mặt bàn dân thiên hạ, ta nói với giọng ủ rũ:
“ Tỷ tỷ a, muội đang rất đau khổ vì….” Đang định kể về nỗi khổ mất tiền, ta nghe thấy trong điện thoại tiếng rè rè không lẽ….
“ưhm, tiền ta biết rồi….ưhm….hm…ta …ta …hm…sẽ gọi lại” ….Tít Tít tít…
Gì đây??? Ngó chiếc điện thoại trên tay, hồi tưởng lại cuộc đối thoại ngắn ngủi vừa rồi, ta có cảm giác mĩ nữ tỷ tỷ vừa..vừa gọi điện cho ta, vừa…. Kon mẹ nó chứ, thì ra tự cuồng như ta đứng trước các vị thần tiên cao cao tại thượng cũng như con muỗi cố gắng chọc thủng cái mặt quá dày của bọn họ mà thôi!!!
Nhấn nút kết thúc cuộc gọi, ta ngán ngẩm lắc đầu. Toàn bộ thông tin đến giờ mà ta có được cũng chỉ là Apple cũng đã cung cấp đồ lên tận thiên đình còn do tận tay ông chủ của nó đưa đến nữa!!! Thật cũng quá mức cường điệu đi!!!Haizzzzzzzzzzzz…………
Bất quá …lúc này…. Hắc hắc, mĩ nữ tỷ tỷ lúc này chắc đang đến đoạn cao trào a…!!! Hắc hắc …quả thật…quả thật…!!! Liên tưởng đến hình ảnh lắp ghép của vợ chồng Diêm Vương vào đoạn phim AV 3D Full HD mà Thiên Túy gửi cho ta đợt trước quả thật…aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa……………. Mất máu quá!!!…
Sau mấy giây liên tưởng, ta bỗng cảm thấy thế thật là mất hình tượng… Phi…phi…phi, bậy nào, bậy nào, một tiểu mĩ nhân, mà không ta thích cái gì cũng đại cơ, hắc hắc, à nhầm hì hì một đại mĩ nhân trong sáng thuần khiết như nước sông Tô làm sao có thể… nhưng mà… nhưng mà, quả thật rất kích thích a!!!! Hắc hắc….
[Cỏ: miễn bình luận vì không còn gì vô sỉ hơn kẻ kia!!!]
**********Âm phủ Tổng bộ đầu*********
Lắc lắc điện thoại trên tay, Diêm Vương mĩ nữ nổi khùng lôi Bạch Vô Thường ra làm cột thu lôi sóng điện thoại do hắn là kẻ chủ trì vụ này…
“Bạch Vô Thường, ta cho ngươi ăn uống thoải mái tẹt ga như vậy mà có mỗi việc xây cái cột đi câu trộm sóng điện thoại từ trần gian mà ngươi cũng không làm đến nơi!!! Đã thế lại còn ăn chặn hết lõi bên trong tráo thành đất sét nặn, ngươi tưởng ta điếc hả??? Tên khốn này, đã thế ngươi gây chuyện thì chịu tội đi!!! Để ta biết ngươi trốn ta sẽ cho Đông thi tới quấy ngươi….”
Tức giận phất áo bỏ đi để lại tiểu mĩ nhân nhà ta đứng trơ trọi trên cái cột đã bị chuột gặm gần đứt cách mặt đất gần 3 km, trên tay là cái chảo thu sóng…. Thật là một cảnh tượng ngàn năm có một a!!!……………..